Vợ chồng tôi vốn dĩ ở riêng. Nhưng khi bố chồng mất, chồng tôi đề nghị bán nhà về sống chung với mẹ vì sợ mẹ sống một mình sẽ buồn. Nghĩ mẹ chồng chỉ có mỗi chồng tôi là con trai, nếu chúng tôi không về chăm sóc bà thì bất hiếu quá nên tôi đồng ý. Căn nhà đang ở bán được hơn 1 tỷ, tôi đem về sửa sang nhà cửa bên chồng và mua sắm đồ đạc trong nhà gần hết. Bởi tôi mặc định sẽ ở đây cả đời thì bỏ tiền ra xây sửa nhà cửa khang trang cũng là chuyện nên làm.
Nhưng từ khi xây nhà mới xong, hai người chị chồng thường xuyên về nhà chơi. Lần nào về họ cũng bày món này món nọ ra ăn. Và vợ chồng tôi luôn phải chi tiền ra mua đồ ăn với lý do: "Vợ chồng chú Tư giàu nhất thì bữa cơm này có đáng là gì?". Không đáng là gì mà tuần nào tôi cũng mất cả triệu bạc cho một ngày chủ nhật vì phải lo ăn uống cho 3 hộ gia đình?
Hai tháng nay, chồng tôi bị giảm trừ một nửa lương vì tình hình kinh doanh của xí nghiệp ế ẩm. Cửa hàng bán thức ăn nhanh cho học sinh của tôi cũng phải đóng cửa. Tình hình kinh tế trong nhà rơi vào khủng hoảng. Tôi phải rút hết 50 triệu tiền tiết kiệm để lo sinh hoạt, ăn uống, thuốc men cho mẹ chồng và phòng ngừa bất trắc.
Hôm qua, khi đang dọn dẹp phòng ngủ của mẹ chồng, tôi tức tưởi bật khóc khi thấy cuốn sổ tiết kiệm 200 triệu bà giấu nhẹm dưới gầm giường. (Ảnh minh họa)
Thế mà hai chị chồng vẫn thường xuyên qua nhà tôi, vẫn vô tư ăn uống rồi vơ vét thức ăn trong tủ lạnh đem về. Giận quá, tôi nói lại với chồng thì anh ậm ừ cho qua. Mẹ chồng thì thương con gái nên cũng không nói được họ. Nhiều khi tôi nghĩ, tôi chẳng khác nào người dưng trong nhà.
Nửa tháng trước, con tôi bị sốt lúc giữa đêm và phải nằm viện điều trị cả tuần. Hết tiền, tôi phải vay tiền từ đồng nghiệp và họ hàng. Riêng hai người chị chồng lấy lý do không có sẵn tiền mặt để từ chối lời hỏi vay tiền của tôi. Những chuyện này, mẹ chồng tôi đều biết.
Hôm qua, khi đang dọn dẹp phòng ngủ của mẹ chồng, tôi tức tưởi bật khóc khi thấy cuốn sổ tiết kiệm 200 triệu bà giấu nhẹm dưới gầm giường. Nghĩ đến những ngày cực khổ chạy vạy vay tiền lo cho con, rồi lo ăn uống cho cả gia đình, túng thiếu đủ đường mà mẹ chồng lại quyết giữ 200 triệu, không đưa tôi vay, tôi lại uất nghẹn tận cổ. Tôi chán nản và giận dữ cả nhà chồng lẫn mẹ chồng. Giờ tôi chỉ muốn ly hôn, chia đôi căn nhà rồi tự nuôi con một mình thôi.